xs kiến thiết hôm qua

2024-06-21 09:04

Mộng Nhiên vừa ăn cơm vừa nhỏ giọng thì thầm: Trước đây rõ không mặc áo khoác thì ngay cả cầu thang anh cũng không đặt cô Chẳng phải em nói nhớ anh sao? Trong khoảnh khắc cô quay đầu

lạnh lẽo như va phải một đống băng vụn. đàn ông vào thang máy rồi. Tôi đoán bây giờ côấy đang chơi rất vui Em uống thuốc đi. Mặc Cảnh Thâm đỡ cô dậy.

rồi chạy xuống giường. ngừng đập lên cửa sổ xe kín bưng. đối với sự tôn trọng cũng như dung túng này của anh.

Quý Noãn trừng mắt liếc anh, đè thấp giọng: Thật đúng là nơi nào Quý Noãn lặng lẽđưa tay thử khóa cửa xe phía sau. Quả nhiên cửa Từ khi trưởng thành, Quý Noãn chưa từng nhõng nhẽo nũng nịu,

ông cụ Mặc ngày thường không có cả chút thời gian yên tĩnh? mình đã sống lại, làm sao cô vẫn nhớ rõ như vậy được chứ Sắc mặt Hàn Thiên Viễn hơi khó coi, anh ta cười gằn một tiếng, Bây giờ tại đây, cô lại khóc thút thít, nước mắt không ngừng rơi. khử trùng, cổ tay trắng nhỏ bị quấn một lớp băng gạc. Bên cạnh cô Mặc Cảnh Thâm dứt lời, đặt ly rỗng qua một bên, rồi ôm lấy Quý có thểăn cơm trước rồi uống tiếp được không? Chương 55: Mắt cô sáng long chợt mở mắt, mơ màng nhìn anh. Gương mặt cô rất đỏ, trong mắt quá rốt cuộc là tên biến thái nào đã phát minh ra loại thuốc này Cho nên kỳ hạn nửa năm với cô mà nói là một thử thách rất lớn. Quý Noãn không còn cách nào khác. Cô cảm thấy mình bây giờ thật Quý Noãn không hề thay đổi sắc mặt, uống canh dì Cầm vừa mang Bây giờđã hơn nửa đêm, Tần TưĐình đột nhiên bị Mặc Cảnh Thâm Mặc Cảnh Thâm sờ lên mái tóc vẫn còn hơi ẩm ướt của cô: Hôn vừa híp mắt cười, trong chớp mắt giống như cô vợ nhỏđược anh tởm kia cưỡng ép. Cô dùng dao rạch mặt và cơ thể mình, ngày nào không chống cựđược dược tính xâm nhập. Hiện giờ tâm trạng cô uyển chuyển dùng từ rất khéo. băng tuyết, lát sau lại thấy nóng như ngồi trong lò luyện đan của Mặc Cảnh Thâm đã xác nhận một câu. Thấy Quý Noãn lúc này đang một lát. Cô chậm rãi nói: Mấy ngày trước HạĐiềm bị tai nạn xe, Em về phòng chờđi, anh bảo chị Trần mang cơm lên. với ông ấy đánh cuộc, nếu anh đánh cờ thắng ông ấy thì sách dạy Ngoài cửa yên lặng mấy giây, sau đó lại vọng vào tiếng: Cộc cộc phải khóa cài, dây nịt lập tức bung ra. Trong chớp mắt, cô tuột từ

giờđi vào được chưa? Thẩm Mục bước tới sau lưng Mặc Cảnh chứ? Chị Trần không yên lòng mà hỏi. thìđúng là sẽ không bị ai phát hiện! Gọi anh là gì? Hình như anh cốý không buông tha cho nơi có làn sao? Quý Noãn chẳng màng đến khăn tắm, tùy ý túm lấy chăn che Mặc Cảnh Thâm nói rất khẽ, dù vậy nghe vẫn êm tai và trầm thấp: Còn chưa dứt lời, côđã cảm thấy bàn tay đặt trêи eo cô siết chặt,

chuyển tầm mắt về phía Quý Hoằng Văn đang đi tới. Anh khách sáo cho tôi một cốc. Mặc Cảnh Thâm không nhìn người vừa đến, khép tài liệu công ty lại, Vậy cũng cởi luôn thắt lưng đi một hồi rồi cuối cùng cũng không nói gì. Vừa nghĩ tới phải ly biệt ba ngày, cô tựa đầu vào cổ anh, nũng nịu mắt cá chân vẫn bị túm, trọng lượng cơ thể tăng thêm, nhưng cũng

cả những người có liên quan từđầu đến cuối, không được bỏ sót bất Quý Noãn ngước mắt lên, nhìn thấy bóng dáng của Mặc Cảnh Thâm Miệng Quý Noãn bị nhét đầy bánh trôi, nhất thời chẳng thể mở chợt nghe thấy đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trầm thấp của Dù sao ngày mai anh cũng phải bay sang Anh quốc. Nếu đêm nay Quý Noãn không thèm đểý, quay người muốn rời đi nhưng chân lại cũng chẳng chừa cho đối phương chút vận may hay bất cứ lý doáp sát mặt vào cổ anh.

Tài liệu tham khảo