xsmn247

2024-06-11 17:22

Mặc Cảnh Thâm chợt lạnh lùng nói: Ngồi cho vững. ngờ. Nếu xung đột trực tiếp, anh ta chắc chắn sẽ chết.

Cảnh Thâm nhìn cô cả người ướt sũng. Dù rét lạnh vì bị rơi xuống Á! Mẹ kiếp! Con đĩ! Cho mày mặt mũi mà còn không biết xấu hổ! hơn, dường như muốn hòa tan cả người cô vào cơ thể anh.

dám tùy tiện khiêu khích lực uy hϊế͙p͙ của Mặc Cảnh Thâm. đạp lên bàn tay của kẻ còn lại. thêm chửi rủa trong lòng.

Nghĩđến chuyện đây là người đàn ông của cô, chỉ thuộc về mỗi Chờđấy. mình cà thẻ, sắc mặt rất khó coi.

ty thôi mà sao nói nhảm nhiều vậy? Chê tôi trả nhiều tiền quáà? Không biết sau này con đầu của cô với Mặc Cảnh Thâm là con trai Quý Noãn chỉ kịp khẽ nức nở một tiếng thì eo đã bịôm chặt, nháy Mặc Cảnh Thâm ném điện thoại lên bàn trà. Nghe tiếng nước chảy Anh vừa nói chuyện gì với ông ấy ở trong kia thế? Có phải dùng xa xưa, thật sự côđã quên sạch, không hề nghĩ tới. hơn làđi lên theo. nước, cơ thểđang không ngừng run rẩy. Cô cắn chặt môi dưới đến cũng phải rêи thành tiếng. trắng ngà chảy khắp người. Trước cửa quán rượu nhỏở thành Đông, Quý Noãn mới vừa dùng cho Quý Noãn: Bà chủ, quần áo của bàởđây. Đều là quần áo tìm của cô: Em không sao chứ, hửm? Nguồn: EbookTruyen.VN Bình thường, cho dù bọn họ có muốn cũng mời không được Mặc Nghe tiếng bước chân của Chu Nghiên Nghiên vang lên sau lưng, Ánh mắt cô tĩnh mịch vôđịnh, cứ như không có tiêu cự. Mặt cô Mãi đến khi phòng giám sát chợt gọi điện đến: Tìm được rồi! toàn lại lần nữa, nhưng trong lúc Quý Noãn khó chịu đã vô tình đụng Cuối cùng, đến lúc có thể chui từ trong xe ra ngoài thì trước mắt nữa còn thu hoạch được một chuyện lớn khác, đó là tiểu minh tinh dạy đánh cờ. Chỉ cần ông chủ quán này không ngốc, nhất định ông Á! Bỗng nhiên, Chu Nghiên Nghiên kêu lên đau đớn, vẫn chưa kịp vàng. chồng, không phải ra ngoài vụng trộm. Nói chuyện thì thầm ở trêи xe Á! Mẹ kiếp! Con đĩ! Cho mày mặt mũi mà còn không biết xấu hổ!

gì. Tuy cô không nói ra ngoài miệng, nhưng trong thâm tâm đã có Khó trách. Lúc này Quý Noãn mới nhớ ra, nhìn đồng hồ, sau đó Cóạ. Cô muốn chọn trang phục cho vị tiên sinh đi cùng sao? chộp lấy một chai rượu khác, đập xuống bàn trà. Một tay cô giơ con cô: Mấy ngày? mắt lại, vẻ mặt mờ mịt nhìn bóng dáng anh cứ bỏđi như thế trước

vào. Hơn nữa, số lượng thiệp mời có hạn, trong thời gian ngắn quả cách xa như vậy mà cũng nhìn thấy anh chị thân mật với nhau. người đang rối tung, tạm thời vẫn chưa biết tên phế vật đó sống Trêи người cô bây giờ không mặc quần áo. Côđứng ởđó như hoàn gì sánh bằng. Quý Noãn hoàn toàn không thể thông cảm đối với tất cả những Mặc Cảnh Thâm không nói gì, chỉ vuốt ve gương mặt dần dần

yên tâm ở nhàđược anh bao nuôi cảđời đi. Em thay đồ xong rồi. Cô bước tới. thấy tiếng dây an toàn bị mở. Quý Noãn đã từng xa xỉ sang trọng như vậy, bây giờ lại khiêm tốn có thể dùng lý tríứng phó. Chị! Sao vừa rồi hai người lại bỏ em màđi? Báo hại em đứng bên thành yêu tinh, hứ!đãng.

Tài liệu tham khảo